DIỄN ĐÀN LỚP 12C3 THPT HUỲNH THỊ HƯỞNG
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DIỄN ĐÀN LỚP 12C3 THPT HUỲNH THỊ HƯỞNG

WELCOME TO THE FORUMVI CLASSES 12C3 THPT HUỲNH THỊ HƯỞNG 2009-2010

Đăng Nhập

Quên mật khẩu



Statistics
Diễn Đàn hiện có 51 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: manhcuong

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 4547 in 229 subjects

You are not connected. Please login or register

Đêm tàn và ngày lên

2 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Đêm tàn và ngày lên Empty Đêm tàn và ngày lên Mon Oct 10, 2011 1:44 pm

anna.tran

anna.tran

<p>
“Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.”


Phần 1: trở về



Con tàu vẫn lao vun vút trong màn đêm tĩnh lặng của núi rừng. Trăng chiếu chênh chếch vào cửa sổ khiến khoang tàu tràn ngập một thứ anh sáng bàng bạc, lung linh và không gian như mê ảo. Một cơn gió lạnh lùa vào làm Linh rùng mình. Hai người đồng hành ngồi đối diện vừa rồi còn thì thầm to nhỏ đã ngủ từ lúc nào. Một đôi bạn trẻ trốn gia đình vào miền Nam lập nghiệp và gây dựng hạnh phúc. Họ đã đối phó với sự phản đối từ hai bên gia đình bằng cách đó. Sau hai năm, họ được hai bên gia đình chấp nhận và quyết định trở về để tổ chức lễ cưới.
Đêm tàn và ngày lên Images?q=tbn:ANd9GcTpzGs_4Bxu-166czrBbRayN4_h_K05A1wU939pDBZV5xvrbxi2-A



Tàu vừa qua đèo Hải Vân lập tức cô đã cảm nhận được cái lạnh của khí thu. Cô đã chọn đi tàu để có thể từ từ cảm nhận được cái lạnh ấy, để có thể thỏa mãn nỗi nhớ nó quay quắt trong ba năm qua. Ba năm ra đi mà không một lần ngoảnh lại, một thời gian dài nhưng chẳng đủ để cô có thể quên. Dẫu vậy, lần này cô chẳng còn lựa chọn giữa về hay không về nữa, vì cuối cùng mọi chuyện sẽ được kết thúc. Hai ngày nữa, người mà cô yêu sẽ kết hôn.

Cô không bao giờ quên ngày đầu tiên cô gặp anh. Đó cũng là ngày u ám nhất, nhiều ám ảnh nhất, nhiều nước mắt nhất cuộc đời cô. Đó là ngày mà cuộc sống đã lấy đi của cô cả gia đình yêu thương. Cha mẹ và anh trai của cô qua đời trong một vụ tai nạn thảm khốc. Sau đám tang, người ta tìm thấy cô ngồi một mình co ro trong tủ quần áo, tay ôm khư khư con búp bê nhỏ. Mỗi khi người ta mang cô ra khỏi tủ quần áo, cô lại khóc thét lên, và lại tìm cách chui vào đó.

Rồi một cậu bé xuất hiện, đó chính là anh. Anh là con một người bạn của cha mẹ cô. Anh nhìn thấy cô trong góc tủ, đôi mắt anh mở to kinh ngạc, nhưng rồi anh nhoẻn miệng cười và cũng chui vào ngồi trong đó cùng cô.

Cô quen anh từ đó. Bố mẹ anh nhận cô làm con nuôi và đưa cô về với gia đình mới. Anh là anh trai của cô. Không ai có thể dỗ cho cô nín trừ anh. Cũng không ai có thể đưa cô ra khỏi tủ quần áo ngoài anh. Anh rất chiều chuộng cô, chăm lo cho cô từng chút một.

Khi cô vào học cấp 3, còn anh vào đại học, và dọn ra ở với đám bạn, cô chợt nhận ra cô không chỉ còn coi anh như một người anh trai đơn thuần nữa. Cô yêu anh, yêu trong điên cuồng và vô vọng. Mỗi lần nhớ anh là cô lại gọi điện giả vờ ốm để bắt anh về chơi với cô. Dù có trăm nghìn việc này nọ, nhưng mỗi lần như thế, anh lại về nhà, lao ngay lên phòng cô và sẽ thở phào rồi cốc đầu cô khi biết cô nói dối.


Đêm tàn và ngày lên Images?q=tbn:ANd9GcSi0piQgnV4p3k5lJMSsFiq-nLNoqb3lS1AzX5_NZySAvcGbSZmlA



Cô không thể dứt mình ra khỏi tình yêu đau khổ đó, vì bản thân cô, lại cứ muốn dung túng cho nó phát triển. Đến tận khi cô tốt nghiệp đại học, tình yêu đó vẫn không hề lay chuyển. Còn anh, anh cũng đưa nhiều bạn gái về ra mắt gia đình, mỗi lần như vậy cô lại chui vào phòng, lặng lẽ khóc.

Sự bất lực với tình yêu vô vọng đó buộc cô phải đưa ra một quyết định khó khăn. Cô phải đi. Cô phải đi càng xa anh càng tốt, như thế, cô mới có cơ may quên được anh. Bố mẹ không phản đối quyết định đó của cô. Anh chỉ cười, xoa đầu cô theo thói quen và dặn cô phải biết tự chăm sóc mình.

Vậy là đã ba năm trôi qua. Ba cái Tết cô lấy lý do bận việc để không về nhà. Cô sợ phải đối mặt với anh, vì con tim cô vẫn không sao có thể đối diện với anh được.

Mẹ gọi điện nói với cô phải thu xếp công việc về dự đám cưới của anh. Cả nhà sẽ rất buồn nếu thiếu vắng cô. Cô đồng ý, cô sẽ có lý do để từ bỏ anh.
Đêm tàn và ngày lên Images?q=tbn:ANd9GcSs-3E3ongyT8ORJ9y3AL0NTgc_d4ozRbsDwIFuKmAjnLSvkaGe9g

2Đêm tàn và ngày lên Empty Re: Đêm tàn và ngày lên Tue Oct 11, 2011 12:20 pm

anna.tran

anna.tran

Phần 2: sự thật

Mẹ bảo anh chở cô ra nghĩa trang thắp hương cho bố mẹ và anh trai. Hai người lặng im suốt chặng đường đi. Anh đã trưởng thành và tính cũng thâm trầm hơn so với 3 năm trước khi cô đi. Dừng xe trước cánh đồng hoa cải vàng, anh mỉm cười trước ánh mắt ngạc nhiên của cô:

-Em nhớ nơi này chứ?

Đây là nơi cô đã từng nằng nặc đòi anh đưa đến để chụp ảnh hồi cô học cấp 3.

Đêm tàn và ngày lên Images?q=tbn:ANd9GcSMWOdI_uac9w_cJK7Y2leo15kylR5f_IM7NIlZtt9mtim5cvTw


Cánh đồng độc một màu hoa vàng trải dài trước mắt làm cho mọi kỉ niệm thời áo trắng ùa về trong cô. Khi đó cô mới mộng mơ làm sao. Vì mơ mộng, cô đã để mình yêu anh, rồi cứ thế lén lút nuôi lớn mối tình vụng dại ấy.

Có nhiều người đến đây để chụp ảnh, ai cũng hết sức rạng rỡ. Anh đột ngột nắm lấy tay cô, kéo cô đi vào giữa cánh đồng hoa ấy. Đến giữa, anh dừng lại, buông tay cô ra, quay lại hỏi:

-Sao, em không có gì muốn nói với anh à?

Cô ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt cô run rẩy khi chạm vào ánh mắt nâu sẫm của anh.

Cô lắc đầu.

Anh ngạc nhiên:

-Không có sao?

-Không phải…nhưng, đã quá muộn rồi.- Cô quay đi đáp.

Anh nhìn theo ánh mắt cô, nhìn ra phía những đôi bạn trẻ đang cười rộn rã, vang một khu. Cô lại nghe anh hỏi:

-Nếu anh không kết hôn, thì em sẽ không bao giờ trở về đúng không?

-Không ạ, em bận quá nên không về được thôi mà.

Anh nén một tiếng thở dài, ánh mắt trở nên vô cùng u buồn, anh nói tiếp:

-Anh đã nghĩ rằng, nếu anh không kết hôn, thì chuyện này sẽ chẳng bao giờ kết thúc. Anh cũng rất khó chịu khi thấy em cứ tự dày vò mình bằng cách chạy trốn như vậy.

Cô bàng hoàng nhìn anh. Anh đã biết tình cảm của cô với anh rồi sao?

-Anh ước rằng giá như em có thể sớm biết em quan trọng như thế nào với anh, Linh ạ! Vào đại học, anh xin bố mẹ ra ở riêng, vì anh không thể chịu được mỗi khi đối diện với em và thấy em cười. Nhưng ra khỏi nhà rồi, anh vẫn không thể dứt mình ra khỏi những suy nghĩ về em được. Thế nên, anh luôn điên cuồng lao về nhà nếu như nghe tin em bị ốm. Anh cũng lao vào các cuộc tình, cốt để quên em, nhưng anh không làm được, anh không quên được.

Anh từ từ nhìn thẳng vào đôi mắt lúc này đã đẫm nước mắt của cô, lắc đầu cười bất lực:

-Cái cách em lựa chọn ra đi làm anh giận và oán hận bản thân mình rất nhiều. Có lẽ em đã phát giác ra rằng anh yêu em nên em mới vội vã bỏ đi như chạy trốn như thế, khiến em phải chịu nhiều thiệt thòi như thế.
Đêm tàn và ngày lên 10678061245636357



-Anh…anh đừng…-Cô lắc đầu, hai tay bụm lấy miệng để không bật ra thành tiếng khóc.

-Anh yêu em, Linh ạ!- Anh hít một hơi dài rồi thốt lên một cách đau khổ.

-Tại sao? Tại sao giữ được đến giờ rồi mà anh còn nói ra?- Cô đấm lên ngực anh, vài người ở gần hiếu kì nhìn hai người, nhưng rồi họ lại tế nhị quay đi.

-Nếu không nói ra, có lẽ anh sẽ không thể quyết tâm dứt bỏ ý nghĩ tội lỗi đó, anh sẽ thành ngươi phản bội vợ mình trong tư tưởng mất. Cô ấy là một người tốt. Sau ngày hôm nay, anh sẽ cố để cho hình bóng cô ấy lấn át hoàn toàn hình ảnh của em trong trái tim anh.

Anh vòng tay ôm lấy cô, hôn nhẹ lên mái tóc cô rồi nói tiếp:

-Nơi đây là nơi anh đã bắt đầu tình yêu với em, nên anh cũng muốn nó là nơi kết thúc tình cảm đó. Anh xin lỗi, bản thân anh không thể dũng cảm bước qua tất cả để nắm lấy tay em được.

Anh đặt tiếp một nụ hôn lên trán cô rồi buông cô ra. Anh đã chuẩn bị kĩ cho sự vụn vỡ này, nhưng có lẽ, nó còn khó chịu hơn những gì anh đã tưởng tượng. Anh đau cho sự tuyệt vọng của trái tim mình. Đau khi không thể dùng tình yêu để lau khô đi những giọt nước mắt kia.

Một lát sau, anh mỉm cười, ánh mắt ôn nhu và điềm đạm, xoa đầu cô, anh nói:

-Về nhà thôi, cô em hay khóc nhè! Chắc mẹ đang mong em về đưa mẹ đi làm tóc đấy.

Nhẹ nhàng, họ buông tay nhau.

Những cánh hoa vàng tung bay trong gió chiều như tạm biệt một miền kí ức đã trôi xa…


Đêm tàn và ngày lên Images?q=tbn:ANd9GcRdFHpXcCOAgJlOHQG45yroc6bxkE0E-g9xz7VIR9RIFoJUcLDz4w

3Đêm tàn và ngày lên Empty Re: Đêm tàn và ngày lên Tue Oct 11, 2011 2:46 pm

tinopun



sao lop truong co mai nho...zi ha

lop truong da noi la ko nghi gi toi nua ma....

4Đêm tàn và ngày lên Empty Re: Đêm tàn và ngày lên Tue Oct 11, 2011 6:03 pm

anna.tran

anna.tran

mai mốt gõ có dấu nhe. tr post truyện hay lên cho đọc mà cứ suy nghĩ lun tung mệt wá đi.

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết